Đà Lạt còn điều gì ta chưa khám phá? Với tôi, mỗi lần quay lại nơi chốn này đều đầy cảm xúc, vẫn như thấy đâu đó những điều thú vị chưa tìm thấy ở thành phố sương mù này. Đôi khi chỉ là những con dốc nhỏ cũng đủ làm say lòng du khách...
Dù không có được ký ức như những người phương Nam về một Đà Lạt của ngút ngàn đồi thông, những căn nhà gỗ và xe thổ mộ, nhưng tôi cũng may mắn được chứng kiến Đà Lạt ở thời mà thông còn reo trên những quả đồi, gió vẫn còn thong thả đi ngang những luống rau mướt mát xanh và đường phố vẫn còn chưa ào ạt xe như bây giờ.
Ấn tượng nhất với tôi, bên cạnh những villa kiểu Pháp và không khí thư thái, lãng mạn của thành phố này, có lẽ là những con dốc. Những con dốc khác nhau, đôi khi lát đá, đôi khi bụi bặm, lúc quanh co nương nhẹ bước chân, lúc lại là những bậc thang mải miết, nhưng đều được điểm tô bằng dây leo và những cánh hoa quanh năm khoe sắc.
Cùng với thời gian, dây leo và hoa dần biến mất, những con dốc cũng phôi pha như hồn phố xứ cao nguyên.
Ảnh màu đẹp về Đà Lạt năm 1965
Loạt ảnh màu về Đà Lạt cách đây nửa thế kỷ do nhà sưu tầm người Mỹ Warren G.Reed giới thiệu đã tái hiện vẻ đẹp nguyên sơ của thành phố này...
Quanh thị xã nhà cửa khá thưa thớt, màu xanh của cây cối tràn ngập mọi nơi.
Một khung cảnh đậm nét phương Tây.
So với nhiều đô thị khác của miền Nam Việt Nam, Đà Lạt tương đối bình yên trong cuộc chiến tranh ( ? ).
Một tự viện Phật giáo ở Đà Lạt.
Cảnh tắm suối của những người dân tộc.
Theo Kienthuc